Cắn rứt lương tâm
Một ông chồng trên giường hấp hối, gọi vợ đến bênmình và hỏi:
– Em ơi, anh không còn sống được nữa. Em hãy nói thật cho anh, trong suốt thời gian chúng mình chung sống với nhau,em đã phản bội anh bao nhiêu lần?
Chị vợ không nói gì, chỉ khóc nức nở.
Ông chồng lại hỏi :
– Thôi, em đã không muốn nói thì hãy giải thích cho anh tại sao trong tủ của em có 3 quả trứng và 300 USD?
Chị vợ thút thít :
– Mỗi lần em phản bội anh, em lại cho vào tủ mộtquả trứng.
Ông chồng thở phào:
– À, thế là chỉ có 3 lần thôi ư? Còn 300 USD thì sao?
Lần này, chị vợ khóc rất to và giải thích:
– Mỗi lần trứng nhiều quá, em lại đem ra chợ bánvà… em đã tiết kiệm được 300 USD.
Nghe đến đó, ông chồng kêu to lên một tiếng và trút hơi thở cuối cùng.
Truyện cười số 22:
Chọn trang phục khi lâm trận
Thuyền trưởng Bravado là người rất dũng cảm. Chiều nọ, khi một chiếc tàu cướp biển đang tiến đến gần, ông quátto với đám thủy thủ run rẩy:
– Mang cho ta cái áo màu đỏ!
Mặc chiếc áo đỏ, ông lao vào cuộc huyết chiến,bọn hải tặc thua chạy. Các thủy thủ khâm phục hỏi:
– Tại sao ngài lại mặc áo đỏ trong trận đánh?
– Để khi ta chảy máu, kẻ thù không biết và cáccậu cũng vững tâm chiến đấu.
Bình minh hôm sau, 10 chiếc tàu cướp kéo đến vâylấy con tàu khốn khổ. Thuyền trưởng Bravado bình tĩnh ra lệnh:
– Hãy lấy cho ta chiếc quần màu sậm!
Truyện cười số 23:
Ai sẽ thắng thầu?
Ba nhà thầu tham dự đấu thầu sửa lại hàng rào Nhà Trắng. Người đến từ Florida sau khi đo đạc, tính toán cẩn thậnnói:
– Tôi cần 900 đôla, 400 mua vật liệu, 400 trảcông thợ, 100 cho tôi.
Người từ Texas sau khi đo đạc cũng nói luôn:
– 650 đôla, 600 cho vật liệu và nhân công, 50 chotôi.
Người New York chỉ đứng hút xì gà, buôngthõng:
– 2.650 đôla!
– Sao đắt thế! Thậm chí anh chưa đo đạc gì cả -Người giao thầu kêu lên.
– Bé mồm thôi! Tôi 1.000, anh 1.000, còn 650 mướn ngã Texas làm trọn gói.
Truyện cười số 24:
Đến chết vẫn còn lầm lẫn
Hai vợ chồng nọ có 5 đứa con: 4 đứa đầu thì trắng trẻo xinh đẹp, chỉ có đứa út đen đủi, xấu xí tệ. Người chồng nghi ngờ lắm nhưng không dám nói ra. Đến lúc lâm chung, mới ra hiệu gọi bà vợ lại hỏi:
– Tôi sắp đi đây, trước khi chết tôi hỏi thật bà một điều. Thằng út…
– Thằng út làm sao?
– Nó có thật sự… là con của tôi không?
– Đến giờ phút này thì tôi cũng không giấu giếm gì ông. Thằng út… mới thật sự là con của ông.
Ông chồng, tai đã lãng đãng, máy đã”treo”… mỉm cười ra đi.
Truyện cười số 25:
Vừa dạy xong bài học đau đớn
Trước cổng thiên đàng, Thánh Peter đang tra cuốnsổ lớn xem người vừa đến có xứng đáng được chấp nhận không. Sau mộthồi, Thánh nhíu mày nói:
– Không có gì xấu xa trong cuộc đời của anh,nhưng anh cũng chưa làm điều gì thực sự tốt đẹp. Nếu anh chỉ rađược một điều tốt đẹp mà anh đã làm thì ta chấp nhận.
Anh chàng hào hứng kể ngay:
– Con đang lái xe trên đường bỗng thấy một nhómcôn đồ khoảng 50-tên đang tấn công một cô gái tội nghiệp. Con dừnglại, dùng cờ-lê đập một phát làm tên cầm đầu to lớn ngã xuống. Sauđó, con quay sang đồng bọn của hắn, đang vây xung quanh và quát to:
– Hãy để cho cô gái vô tội này được yên! Cút đitrước khi tao dạy cho tất cả bọn bay một bài học đau đớn!
– Thật ư? Thế con đã dạy cho chúng bài học đóchưa? – Thánh Peter cảm động hỏi.
– Dạ rồi, chỉ mới cách đây… 2 phút thôi ạ!
Truyện cười số 26:
Xui xẻo đủ đường
Một người đàn ông với vẻ mặt buồn bã đang ngồitrong quán bar. Ông ta nhìn vào ly rượu trước mặt suốt nửa tiếngđồng hồ như muốn tự đắm mình trong cái ly. Một thanh niên bước vàoquán, đến ngồi bên cạnh người đàn ông, vỗ mạnh vào lưng ông, cầm lyrượu đặt trên bàn và uống cạn. Người đàn ông thấy vậy khóc òalên… Anh thanh niên vội nói:
– Thôi mà, ông đừng khóc nữa. Tôi chỉ muốn đùathôi! Tôi sẽ gọi một ly khác cho ông…
– Không phải tôi khóc vì chuyện này – Người đànông giải thích – Hôm nay là ngày tồi tệ nhất trong đời tôi. Buổisáng, tôi đã thức dậy muộn và đi làm trễ. Sếp nổi giận và cho tôinghỉ việc. Khi ra khỏi văn phòng, tôi phát hiện chiếc xe của mìnhđã bị đánh cắp. Cảnh sát cho biết không thể làm gì và tôi sẽ khôngbao giờ tìm lại được chiếc xe… Sau đó tôi đã đón taxi để về nhà,nhưng khi ra khỏi xe, tôi lại bỏ quên chiếc ví trên ghế nệm và xeđã chạy mất. Lúc bước vào nhà, tôi nhìn thấy vợ mình đang ở trêngiường cùng với ông hàng xóm. Tôi ra khỏi nhà và quyết định kếtliễu cuộc đời mình. Tôi vào quán bar này và khi định chết, thì anhđến và đã uống cạn ly rượu có chứa thuốc độc của tôi…
Truyện cười số 27:
Hình phạt nhẹ nhàng nhất
Một người phạm nhiều tội lỗi khi chết phải xuốngđịa ngục. Diêm vương bắt anh ta chọn một trong số 18 số hình phạt. Theo chân quỷ sứ, phạm nhân được xem qua hết 17 tầng địa ngục, cáchình phạt rất khủng khiếp như bị nấu trong vạc dầu, cắt gân, mổ bụng… Đến mỗi tầng anh chàng đều lắc đầu quầy quậy.
Khi đến tầng thứ 18, trông thấy có một đám phạm nhân đang bị đứng trong một căn hầm phân ngập đến ngang lưng, anh này mừng húm, nói với quỷ sứ:
– Thôi được. Tôi chọn hình phạt này.
Nói rồi bèn chạy tọt vào căn hầm.
Vừa lúc đó, tên quỷ sứ phụ trách căn hầm đó quát:
– Hết giờ giải lao. Tất cả hãy cắm đầu xuống!
Truyện cười số 28:
Anh là hình phạt của tôi
Ba người đàn ông chết trong một vụ tai nạn vàcùng lên Thiên đàng. Đến nơi, Thánh Peter nói:
– Ở đây chỉ có một luật lệ: Không được đạp chếtvịt!
Bên trong Thiên đàng cơ man là vịt, thật khó màtránh được chúng. Được vài bước chân, một người trong số họ đã lỡgiẫm chết một con. Thánh Peter xuất hiện cùng một người phụ nữ rấtxấu xí, xích họ lại với nhau và nói:
– Hình phạt dành cho anh là phải sống suốt đờivới người đàn bà này.
Ngày hôm sau, người thứ hai cũng đạp chết vịt vàông Thánh xích anh ta với một người phụ nữ cực kỳ xấu xí khác. Người thứ ba hết sức thận trọng mỗi bước chân. Anh ta tránh đượcxui xẻo trong một thời gian dài. Một hôm, Thánh Peter mang anh tađến gặp một cô gái tóc vàng đẹp hoàn hảo, xích họ lại với nhau rồi bỏ đi mà không nói lời nào. Người đàn ông thắc mắc với cô gái:
– Không hiểu tôi đã làm gì để may mắn được sống với cô nhỉ?
– Tôi không biết anh làm gì, nhưng tôi đã đạp chết một con vịt.
?????Có thể kết luận gì nhỉ?????
Truyện cười số 29:
Đoán ra tin xấu
Từ phòng xét nghiệm đi ra, bác sĩ nói với bệnh nhân:
– Tôi có một tin tốt và tin xấu cho anh.
– Cho tôi biết tin tốt trước – người ốm lạc quanđề nghị.
– Tên của anh sẽ được người ta đặt cho một căn bệnh mới.
Truyện cười số 30:
Không tin tưởng
Bác sĩ trưởng khoa hỏi bệnh nhân đang thở hồnghộc trong hành lang:
– Sắp bắt đầu mổ cho anh, tại sao anh lại bỏ chạykhỏi phòng giải phẫu?
– Vì cô y tá nói: “Yêu cầu không hoảng loạn nhưvậy. Mổ ruột thừa là một phẫu thuật đơn giản nhất trong tất cả cácloại phẫu thuật…”
– Thì đúng là như thế chứ sao!
– Đã đành. Nhưng mà cô ấy nói không phải với tôi mà là với anh bác sĩ trẻ đang cầm con dao mổ…